Ả ta giờ đây lên tiếng:
"Hưm sao nào hả con chó chết kia! Chắc mày đã không biết mày đang đụng vào ai đúng không? Và giờ tao sẽ cho mày thấy hậu quả của việc đụng nhầm vào một người như tao..."
Nói rồi ả ta ngay lập tức kéo cô dậy sau đó lôi cô đi ả lên tiếng:
"Con chó chết này! Giờ tao nhất định phải tống cổ mày ra khỏi cái công ty này mới được. Hơn hết tao cũng chả muốn nhìn thấy cái mặt chó của mày một chút nào..."
Sau đó ả ta đã lôi Gia Mẫn đến chỗ trước cửa công ty, và rồi đẩy cô ngã xuống dưới mặt đất, ả ta đứng nhìn cô nằm dưới đất mà lên tiếng:
"Giờ thì hãy rời khỏi đây đi con chó! Bởi vì ở đây không nhận mày đâu Hơn hết ngày mai mày nghĩ luôn là được rồi!"
Cánh cửa đã bắt đầu khép lại, cô nằm bên ngoài mà bắt đầu đứng dậy cô cảm thấy vô cùng uất ức mà chốc lát nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt cô miếu máo nói:
"Con mụ đàn bà điên kia! Mày muốn đuổi thì tao đi! Mày tưởng rằng tao cần cái công việc này của mày lắm à? Hưm mày ở đó mà tự làm một mình đi.."
Nói rồi cô đã bắt đầu rời đi. Đi được một lúc thì cô đã vô tình đi ngang qua phòng làm việc của Trần Mã. Cậu ngồi trong phòng làm việc mà cảm thấy vô cùng mệt mỏi, ngay lúc đó cậu đã quyết định ra bên ngoài mua một ít thuốc về uống cho bản thân bớt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-toi-la-nu-chinh-dam-my/2886138/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.