Bạch Lâm trong sự vui vẻ và có chút lo lắng bởi vì cậu không biết phải làm sao để kiếm được số tiền lớn hai trăm triệu kia để đưa cho han, để lấy những bức ảnh của Gia Mẫn khi quan hệ với một người đàn ông khác...
Sau một hồi cậu đã lấy điện thoại ra mà bắt đầu gọi cho Đào Dã: "Giờ đây mình cần sự giúp đỡ của anh ta. Bởi vì chỉ có anh ta mới có đủ tiền để mình lấy những tấm ảnh kia. Hơn hết anh ta yêu mình mà vậy nên chắc chắn anh ta sẽ giúp đỡ để mình quay trở về bên cạnh của anh ta..."
Thế là Bạch Lâm giờ đây đã điện Đào Dã, giờ đây nghe tiếng chuông điện thoại reo ngay lập tức Đào Dã đã cầm lấy điện thoại và đôi mắt mở to như hai ánh đèn đang phát sáng trong sự vui vẻ anh giờ đây đã bắt máy từ cuộc gọi kia:
"Alo là em hả Bạch Lâm từ chiều đến giờ anh gọi em không được. Làm anh nghĩ rằng em đã và đang giận về việc anh khiến anh bị đuổi khỏi nhà chứ!
Hơn hết anh xin lỗi em nha Bạch Lâm bởi vì anh không thể nào dữ em lại trong căn nhà này được và anh buộc lòng phải làm theo những gì cô ta yêu cậu...
Thế nên anh xin lỗi! Và giờ em sao rồi? Em ổn không? Em đã ăn uống gì chưa?"
Bạch Lâm thở dài cậu bắt đầu khóc lóc và kể cho Đào Dã nghe rằng: "Thật ra hiện tại em vẫn không ổn một chút nào hết. Khi em phải ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-toi-la-nu-chinh-dam-my/2886053/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.