Sáng hôm sau, Bạch Hạ Vân tỉnh dậy, cô thấy bản thân đang nằm trên giường, bên cạnh vẫn lạnh lẽo cho thấy anh không hề ngủ lại.
Vừa mới ngồi dậy, một cơn đau nhói đã truyền từ dưới thân lên. Nhìn thân thể không mảnh vải của mình mà cô nhớ như in việc đêm qua. Những lời sỉ nhục mà anh ban cho cô vẫn vang vọng trong đầu.
Cố gắng lê bước vào phòng tắm, nhìn cơ thể chi chít vết xanh tím của mình mà nước mắt Hạ Vân trào ra. Cô mở nước lên cho chảy thẳng xuống người mình, bàn tay liên tục chà lên người mình đến đỏ cả lên. Cô muốn rửa sạch dấu vết của anh để lại trên người mình.
Mãi hơn một tiếng sau, Bạch Hạ Vân mới bước ra từ trong phòng tắm. Cả khuôn mặt cô nhợt nhạt thiếu sức sống.
Bước xuống dưới lầu, cô thấy anh đang ngồi trên ghế liền muốn quay lên, nhưng Hà Chí Nghiêm đã nhìn thấy.
- Xuống đây!
Bất đắc dĩ Hạ Vân mới bước xuống nhà. Cô phải mặc áo cổ cao để che đi dấu vết trên cổ.
- Đọc rồi kí đi!
Trước mặt cô là một bản hợp đồng. Cô cầm lên, lật trang đầu thì bốn chữ "Hợp đồng hôn nhân" đập vào mắt cô. Bên trong có nói sau 2 năm hôn nhân của hai người sẽ kết thúc, đường ai nấy đi.
Bạch Hạ Vân không chút do dự cầm bút kí tên mình vào cuối trang giấy. Cũng tốt, không yêu thì giải thoát cho nhau là tốt nhất!
Hà Chí Nghiêm thấy cô kí liền như vậy có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759120/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.