Mãi tới chiều tối Hạ Vân mới tỉnh lại. Nhìn thấy trần nhà trắng tinh cùng mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi, cô biết mình đang ở bệnh viện. Nhưng ai là người đưa cô vào đây?
Chống tay ngồi dậy, cánh cửa phòng bị đẩy ra từ bên ngoài. Cô vô cùng bất ngờ khi thấy người đến là bà nội và cha mẹ anh.
- Bà, cha mẹ, sao mọi người biết con ở đây ạ?
- Tiểu Vân, để con chịu uất ức rồi.
- Không sao ạ, do con bất cẩn thôi.
- Con không cần bao che cho hai đứa ôn dịch kia, quản gia Mộc đã kể hết với mẹ rồi.
Ngồi nói chuyện một hồi cả ba cũng ra về cho cô nghỉ ngơi. Trước khi đi mẹ anh còn vỗ vào tay cô:
- Con yên tâm, mẹ sẽ làm chủ cho con.
________________________
Tại tập đoàn CK.
Hà Chí Nghiêm đang làm việc cánh cửa văn phòng đột ngột bị đẩy mạnh ra từ bên ngoài. Anh bực bội quát:
- Ai đó, không muốn sống nữa hả?
- Sao, mày muốn làm gì bà già này!
Thấy người tới là mẹ mình,Hà Chí Nghiêm điều chỉnh giọng rồi mới từ từ cất lời:
- Mẹ tới có chuyện gì?
- Hôm qua mày với con hồ ly kia làm gì tiểu Vân?
- Thật là giả tạo, cô ta làm Lý Hân bị bỏng, con chưa tính với cô ta thì thôi lại còn kêu mẹ tới đòi công bằng?
- Mày...Tiểu Vân là vợ mày, mày không bênh thì thôi lại còn hùa với người ngoài bắt nạt nó!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759118/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.