Trợ lý Ngôn mất mấy giây để làm trái tim tổn thương của mình lành lại rồi mới dám mở miệng đầy uất ức:
- Sếp à, tại sao người đã nhận hoa rồi mà lương của tôi anh vẫn trừ! Tôi làm gì sai chứ!
- Cô ấy ghét nhất là hoa hồng đấy, cậu lại xúi tôi mua nó tặng cho cô ấy, tôi chưa bắt cậu chuyển xuống làm nhân viên dọn nhà vệ sinh là may mắn lắm rồi, cậu thích ý kiến không!
Vốn còn muốn cự cãi, nhưng anh sợ bị đày xuống thật nên đành ngậm mỏ lại:
- Dạ không ạ!
Rõ ràng kêu anh ta đi mua hoa giúp, mà thường tặng cô gái mình theo đuổi thì hoa hồng là lựa chọn tối ưu rồi. Ai mà ngờ đâu thiếu phu nhân của anh ta ngược lại ghét hoa hồng nhất! Đó mà là lỗi của anh ta à!!
Rõ là chung sống với nhau bao nhiêu lâu nhưng vợ mình thích hoa gì còn không biết, vì cái gì lại đổ hết tội lỗi lên đầu anh ta! Anh ta hiện tại rất muốn chửi nhau, nhưng chửi rồi thì cạp đất sống qua ngày à.
Không biết kiếp trước anh tạo cái nghiệp gì nữa mà giờ gặp phải ông sếp khó tính!
Sau cùng, trợ lí Ngôn vẫn phải khâu miệng của mình lại rồi lái xe đưa ông cố phía sau về tập đoàn CK. Phận làm trợ lí có ai thương, có ai hiểu thấu chứ!
***
Qua ngày hôm sau.
Rút kinh nghiệm từ hôm qua, Hà Chí Nghiêm đã ghi chú lại việc cô ghét hoa hồng nhất vào một quyển sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2759079/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.