Hà Chí Nghiêm ngẩng đầu lên, hôn lên môi cô, chen mình vào giữa chân cô.
- Thả lỏng ra cho anh vào nào em!
Anh không trì hoãn thời gian nữa, nhanh chóng nhích người tiến vào bên trong cô.
- Ưm...
Bị anh thẳng người xâm lược như thế, cả người Bạch Hạ Vân không có một chỗ dựa nào, chỉ có thể bấu víu vào thân thể cường tráng của anh, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của anh.
Trán anh xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, thoạt nhìn rất nam tính quyến rũ. Khóe mắt đuôi mày cũng lộ ra sự sắc bén, ánh mắt nhìn cô vừa dịu dàng lại mang theo yêu thương nồng nàn.
Bạch Hạ Vân vòng tay ôm lấy cổ của anh, hôn từng chút lên lớp mồ hôi lấm tấm đó. Chỉ một sự chủ động non nớt nhưng mang theo một dòng điện ngứa ngáy tê dại, bên dưới Hà Chí Nghiêm không ngừng đụng chạm, ánh mắt nhìn cô một cách sâu sắc anh khẽ rên lên.
- Hừm... Vân Vân em dụ dỗ anh.
Cô ôm thắt lưng cường tráng của anh, giống như lá rơi trên mặt nước, theo động tác của anh mà lay động cơ thể, đôi mắt mơ màng xinh đẹp thoáng thất thần, không có tiêu cự nhìn trần nhà, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào.
- Nghiêm... a... Ưm... em...
- Sao em, thoải mái không,... hửm?
Tiếng Hà Chí Nghiêm xen lẫn trong tiếng hai cơ thể va vào nhau càng thêm nóng bỏng, lại cực kỳ gợi cảm.
Bạch Hạ Vân lắc đầu, muốn nói chuyện nhưng lại phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-mong-ngay-anh-nhan-ra/2758768/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.