Hạ Kiều Tâm dậy từ rất sớm. Tuy không muốn xa bà nhưng suy đi nghĩ lại nếu để bà phát hiện ra chuyện cô đang chung sống cùng Cảnh Vũ Thần thì cô chết chắc, nên cũng chẳng dám ở lại lâu.
Tắm rửa thay quần áo xong xuôi cô chào bà tranh thủ trở lại thành phố.
"Đi đường cẩn thận. Tới nơi nhớ gọi cho bà."
"Cháu biết rồi." Cô vẫy tay chào bà.
"Con bé này.." bà lắc đầu thở dài.
Trung tâm thành phố k.
Đứng trước căn hộ cao cấp cô lại bắt đầu suy nghĩ..
Hình như ngoài nhà của Cảnh Vũ Thần cô cũng không còn chỗ nào để đi.
Hạ Kiều Tâm vào nhà nằm nghỉ một lúc thì ngủ thiếp đi, cả đêm qua không biết bị cái gì mà cô cứ nghĩ tới Cảnh Vũ Thần mãi không ngủ được, không biết anh đi công tác về chưa. Từ lúc về chung một nhà đây là lần đầu tiên cô không gặp anh lâu như vậy. Giật mình thức giấc thì đã hơn 5 giờ chiều. Cô trở xuống nhà đang định dọn dẹp thì Cảnh Vũ Thần về tới.
Cô chẳng nghĩ gì liền chạy tọt ra đón anh không khác mọi khi, đã một tuần nay cô không gặp anh..
Lại là cảnh tượng chẳng ra làm sao. Chưa kịp tới đã trẹo chân ngã nhào, một vòng tay rộng lại đón lấy cô ôm gọn vào lòng..
“Em rất biết cách lợi dụng tôi?” Anh không mặn không nhạt nhìn cô.
“Em không có mà.. a..” cô lầm bầm khẽ rên thành tiếng vì cơn đau ở mắc cá chân.
“Á.., anh thả em xuống đi, em tự đi được mà.” Cô vòng tay ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-ket-hon-voi-toi-em-nghi-sao/973903/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.