Hạ Kiều Tâm suy nghĩ mãi lời của Cảnh Vũ Thần, theo hiểu biết của cô thì một người vợ nên làm, có lẽ là giúp anh dọn dẹp nhà cửa và giặt giũ.
Tuy sống chung dưới một mái nhà nhưng cả hai cũng không thường chạm mặt nhau. Việc ai nấy làm, phòng ai nấy ngủ. Anh còn có một lối sống rất kỹ luật nên cô cũng chẳng phải làm gì nhiều.
Lúc đầu cô còn e dè khi đột nhiên phải ở cùng một người đàn ông, nhưng với Cảnh Vũ Thần cô cũng khá yên tâm. Ngoài suốt ngày trưng ra cái mặt lạnh, thì anh lại rất dễ chịu, cũng như không can thiệp vào chuyện riêng của cô. Sau thời gian rảnh rỗi cô đều có thể đi làm thêm. Chỉ có điều anh luôn hứa hẹn chuyện quay lại trường, cô thì lo muốn chết anh thì suốt ngày chỉ có hai chữ "không vội".
Hôm nay cô dạy sớm hơn mọi ngày vì cố tình muốn hỏi anh chuyện này. Nhưng sớm của cô cũng đã 8 giờ, ngày nào thức dậy Cảnh Vũ Thần cũng đã đi làm mất.
"Không hiểu sao ngày nào mình cũng cài báo thức nhưng chẳng lúc nào nó kêu."
Lui cui ngồi dậy cô đã thấy một mẫu giấy ghi nhớ trên bàn.
(Ăn sáng xong. Gray sẽ đưa em đến trường.)
Khóe môi cô khẽ cong lên. “Cảnh Vũ Thần có lẽ không xấu như mình nghĩ. Trừ một điểm duy nhất. Anh ta đúng là gian thương.” Cô gật gù ghét bỏ đi vào phòng tắm. Nói tới số tiền vi phạm cô thật sự không thể chấp nhận được.
Sau bữa sáng, cô mở cửa ra xem thử đúng là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-ket-hon-voi-toi-em-nghi-sao/973886/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.