"Anh đúng là tên lừa đảo xấu xa. Từ lúc gặp anh đến giờ chẳng có chuyện gì tốt đẹp. Đang không lại bị trường đuổi học vô cớ còn.."
"Còn thế nào?" Anh không mặn không nhạt tiếp lời cô.
"Anh lừa tôi kết hôn. Nhưng anh không giữ lời hứa." Giọng cô yểu xìu lại hùng hồn.
Cảnh Vũ Thần tựa lưng ra ghế nhìn cô. Anh rất ghét ai chấp vấn mình, nhưng cái miệng nhỏ này lại khiến anh thấy thú vị, đến mắng người cũng cảm thấy dễ nghe.
"Thỏ nhỏ, hình như em ngủ say sưa một đêm, trí nhớ lại kém đi thì phải?”
Hạ Kiều Tâm trợn tròn mắt nhìn anh. Không hiểu ý anh muốn nói gì. "Anh nói gì tôi không hiểu gì hết vậy?"
"Không phải em muốn trốn tôi đó chứ?" Nửa thật nửa đùa anh tỏ ra nghi hoặc.
"..." Hạ Kiều Tâm đứng hình, lại bị anh đoán trúng. Xém chút cô quên mất chuyện này. Vẫn là phải mặt dày nói dối. Cô liền xua tay với nụ cười gượng gạo. "Làm gì có. Tôi làm sao lại trốn anh được. Tôi nghĩ anh rất bận nên không muốn phiền anh thôi.”
"À ra là vậy. Đúng là dảo hoạt." Lời cuối được anh giữ lại không nói ra.
“Thế em không thấy mẫu giấy tôi để lại?"
"Mẫu giấy gì chứ?" Cô cười cười vờ như không biết, cắn cắn móng tay nhìn anh.
“…” Cảnh Vũ Thần bị thái độ thay đổi đột ngột của cô làm cho bất ngờ. “Đúng là không ngây thơ như gương mặt vốn có.”
Anh nâng mắt nhìn cô khựng lại vài giây. Bất ngờ phải kết hôn với một người xa lạ anh cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-ket-hon-voi-toi-em-nghi-sao/973885/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.