Lục Lâm cuối cùng cũng tìm ra nơi hai người đến khi tình cờ gặp cô trợ lý của Trác Nghi.
Anh ta nhìn khách sạn trước mặt, quan sát từ sáng đến giờ vẫn chưa thấy hai người rời khỏi. Tay siết chặt lại thành nắm đấm.
Chợt anh ta nép sang một bên, nấp sau gốc cây lớn.
Lục Xuyên sánh bước cùng Trác Nghi.
Bàn tay nhỏ được bao bọc bởi bàn tay to lớn bên cạnh.
Trác Nghi ngẩng mặt lên.
"Em sao vậy?"
Lục Xuyên như rất thản nhiên mà trả lời khiến cô không thể rút tay lại.
"Em sợ bị lạc."
Trác Nghi phì cười.
Hai người bước qua gốc cây lớn.
Lục Lâm nhíu mày. Hai người này chắc chắn là có vấn đề. Mình phải tìm hiểu thêm mới được. Có khi nào... Anh ta nghiến răng nghiến lợi, gương mặt vặn vẹo khó coi.
"Đừng để như tôi nghĩ nếu không..."
[...]
Trung tâm thương mại C.
Trác Nghi nhìn cửa hàng quần áo nam trước mặt lại nhìn Lục Xuyên.
Dù sao từ lúc hai người gần nhau đến giờ cô chưa tặng anh cái gì. Mà chỉ lợi dụng tên anh thôi. Đó là suy nghĩ của cô.
"Em vào với chị!"
Lục Xuyên cứ như cún con theo phía sau cô mà không có lời gì từ chối.
Trác Nghi quên mất là tay mình vẫn được nắm chặt bởi Lục Xuyên.
"Thả tay ra được rồi. Nơi này không lạc được."
Lục Xuyên bĩu môi nhưng vẫn nới lỏng tay ra.
Nhìn vẻ mặt mất mát của Lục Xuyên, Trác Nghi lại có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-em-trai-nho-la-chong-toi/2686793/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.