Anh ta cảm nhận được máu tanh trong miệng mình. Cố gắng nén giận vì Trác Nghi cũng có ở đây. Chẳng lẽ, anh ta lại so đo với một tên ngốc sao.
Lục Xuyên vén mái tóc cô sang một bên.
"Em ra đây làm gì?"
Trác Nghi hơi khựng lại một chút với thái độ của Lục Xuyên. Lại thấy anh ám chỉ người phía sau.
"Em ra nghe điện thoại."
Nhìn vẻ tình tứ của hai người lại khác với những gì anh ta nhìn thấy. Trong lòng anh ta cười lạnh bên ngoài vẫn tỏ ra không có gì.
"Tình cờ gặp nhau cũng là duyên. Anh mời hai em dùng cơm."
Trác Nghi không thích cũng không tiện từ chối.
"Được!"
[...]
Nhà hàng X.
Anh ta ngồi đối diện với hai người.
Trác Nghi càng thấy hài lòng với biểu hiện của cậu em trai này.
"Tôm anh bóc vỏ rồi, em ăn thử có ngon không?" Anh gấp đưa đến miệng cô.
Trác Nghi khẽ cười cắn một cái.
"..." Lục Lâm đen mặt.
Lục Xuyên lúc này mới nhìn sang Lục Lâm cười cười.
"Anh hai bị đau nên không ăn được hả?"
Câu hỏi ngây ngô của anh làm Trác Nghi bật cười.
Lục Lâm nghiến răng nghiến lợi thì hít hà một tiếng vì chạm vào vết thương.
"Hừ! Ăn cơm chó cũng đủ no rồi."
Lục Xuyên nghiêng đầu.
"Thức ăn ngon lại không ăn muốn ăn cơm chó. Anh hai lạ quá."
"..." Lục Lâm.
Vì ba người ngồi ở bên ngoài vì vậy lời Lục Xuyên nói những vị khách ngồi gần đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-em-trai-nho-la-chong-toi/2686791/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.