Cao Yến không trả lời, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô. Doanh Doanh cũng không chịu thua, cô cứ đứng đó mà đối chọi với ánh mắt của cô ta.
Hít một hơi thật sâu, Cao Yến nói.
"Nếu đã biết rõ thân phận, vậy mà lại còn muốn trèo cao?"
Doanh Doanh đương nhiên biết cô ta đang muốn nói gì. Vậy nhưng cô lại không hề tức giận. Đôi mắt xinh đẹp khẽ chớp một cái, cô mỉm cười trả lời người kia.
"Tôi không biết... Cao tiểu thư đây đang muốn nói gì."
"Nói gì sao? Hạ Doanh Doanh! Tôi thật sự muốn tháo chiếc mặt nạ của cô xuống, để xem cô xinh đẹp đến nhường nào mà lại có thể câu dẫn được anh ấy."
"Xinh đẹp... Tôi không xinh đẹp bằng cô, càng không có câu dẫn anh ấy."
"Hạ Doanh Doanh! Cô đừng đắc ý, anh ấy đối với cô cũng chỉ là vui vẻ qua đường mà thôi. Tới lúc anh ấy chơi chán, nhất định sẽ đá cô đi."
Doanh Doanh nghe xong thì chỉ biết thầm than trong lòng. Tại sao mấy cô tiểu thư này lại ngu ngốc quá vậy chứ? Vì một người đàn ông mà đứng đây la lối, không thấy buồn cười lắm hay sao...
"Cao tiểu thư! Cảm ơn cô đã nhắc nhở."
"Rốt cuộc cô có điểm nào hơn tôi kia chứ?"
"Tôi không có điểm nào hơn cô cả. Chỉ là hơn ở chỗ... anh ấy thích tôi không thích cô."
Cao Yến bị Doanh Doanh chọc cho tức điên lên rồi. Cô ta nghiến răng, cố kiềm nén sự tức giận của mình nhưng vô ích. Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685476/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.