Mục Trạch Đông đứng trước mặt anh, đôi mắt thâm trầm nhìn vào Doanh Doanh đang đứng bên cạnh. Chỉ là lúc này, cô vẫn còn đang đeo mặt nạ, cho nên ông chỉ nhìn thấy được một nửa gương mặt của cô.
Mục Trì Khiêm nhìn thấy ánh mắt của ông đang nhìn cô, anh đưa tay nắm lấy tay cô rồi kéo cô đứng về phía sau lưng mình. Đôi mắt vô cảm đối diện với ánh mắt dò xét của ông, anh nửa thật nửa đùa nói.
"Ông nội! Cô ấy nhát gan lắm. Ông nhìn chằm chằm như vậy... sẽ làm cho cô ấy sợ đó."
Mục Trạch Đông nhìn xuống phía dưới, tay anh đan chặt vào tay cô. Đôi mắt gia nua hiện lên một tia tức giận, ông lạnh nhạt nói.
"Chơi đùa bao nhiêu đây là đủ rồi! Con mau xin lỗi Yến Yến đi."
"Xin lỗi... Ha... Cô ta ức hiếp người của con, lại còn muốn sỉ nhục cô ấy trước mặt bao nhiêu người. Ông lại kêu con xin lỗi... Ông nội! Ông thiên vị thật đó."
"Trì Khiêm! Ông biết con thích chơi đùa, nhưng chơi bao nhiêu đó là đủ rồi. Loại gái thấp hèn như cô ta, làm sao xứng với con được?"
"Vậy thì đại tiểu thư cành vàng lá ngọc, mở miệng ra toàn nói mấy lời thô tục xúc phạm người khác, vậy thì xứng sao?"
"Con..."
"Ông nội! Con đã nói rất rõ rồi. Doanh Doanh là người mà con muốn kết hôn. Cho nên, con tuyệt đối không để người khác xúc phạm cô ấy."
Doanh Doanh đứng đó, im lặng nhìn anh. Đôi mắt xinh đẹp bỗng chốc lại đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685472/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.