Kỳ Thiếu Thương nghe xong thì liền nín lặng. Đôi mắt mơ hồ nhìn về phía Hạ An An vừa rời đi. Gương mặt tĩnh lặng không biểu hiện ra chút cảm xúc nào khiến người ta không thể biết được, trong lòng anh đang suy nghĩ điều gì.
Mãi cho đến khi dáng người nhỏ nhắn kia đi khuất khỏi tầm mắt, anh mới quay sang trả lời Doanh Doanh.
“Chị hai à! Cô ta thích tôi hay không đó là chuyện của cô ta… liên quan gì đến tôi?”
Câu trả lời của anh khiến cho Doanh Doanh cạn ngôn rồi. Nhưng quả thật, Kỳ Thiếu Thương nói rất đúng. Hạ An An thích anh, đó là chuyện của cô ta. Anh không thích cô ta thì đó lại là quyền riêng của anh. Không thể vì cô ta thích anh mười mấy năm mà ép buộc anh phải đáp lại tình cảm của cô ta được.
Im lặng nhìn người trước mặt một lúc, Doanh Doanh vẫn cảm thấy không thể yên tâm. Quay sang nói với Mục Trì Khiêm, đôi mắt xinh đẹp hiện rõ sự lo lắng.
“Trì Khiêm! Em vẫn cảm thấy có gì đó không ổn lắm. Thái độ của cô ta lúc nãy… thật sự không giống cô ta một chút nào.”
Mục Trì Khiêm nghe xong thì liền dịu dàng nói.
“Nếu em muốn biết, thì cứ cho người đi theo cô ta là sẽ biết ngay thôi.”
“Nhưng mà Trì Khiêm à… em muốn đi…”
“Không được! Em bị thương rồi, phải trở về nhà nghỉ ngơi thôi.”
"Nhưng mà An An… "
“Yên tâm! Kỳ Thiếu Thương sẽ đi theo cô ta.”
Doanh Doanh nhìn sang Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685176/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.