Cả ngày hôm đó, Doanh Doanh chẳng nói với anh lấy nửa lời. Nhìn cô im lặng đi đi lại lại trước mặt, anh chỉ biết thở dài và thở dài mà thôi. Phụ nữ đúng là khó hiểu, anh nói dối thì bắt anh phải nói thật. Đến khi anh nói thật thì lại chiến tranh lạnh với anh.
Một ngày dài cứ thế mà trôi qua. Nắng tắt đêm buông, giây phút hai người phải đối mặt nhau cuối cùng cũng đến rồi.
Mục Trì Khiêm bước vào phòng, nhìn thấy cô đứng cạnh cửa sổ thì nhẹ nhàng đi về phía cô. Vòng tay ôm lấy eo nhỏ từ phía sau, anh nhỏ giọng hỏi.
“Giận rồi sao?”
Doanh Doanh không trả lời, cô xoay người lại rồi đẩy nhẹ anh ra.
“Tôi… vẫn chưa thể xác định được mỗi quan hệ của chúng ta. Vậy nên… Chúng ta có thể giữ khoảng cách một chút có được không?”
Mục Trì Khiêm nhìn cô thật lâu, trong đôi mắt anh hiện rõ sự thất vọng. Dù lí do mà cô đưa ra quả thật rất hợp lý, vậy nhưng tại sao anh vẫn cứ cảm thấy có gì đó sai sai. Biểu cảm trong đôi mắt đó, rõ ràng là cô giận anh rồi.
Mặc kệ lời cô nói, anh vẫn cứ mặt dày mà ôm chầm lấy cô. Hai cánh tay ôm chặt cô trong lòng, anh dịu dàng nhỏ giọng giải thích.
“Đừng giận nữa! Đều đã là chuyện của quá khứ rồi mà.”
“Chậc… Anh buông ra đi. Chẳng phải tôi đã nói rõ ràng rồi hay sao, chúng ta…”
“Chúng ta đã cùng nhau kí vào tờ giấy đăng ký kết hôn, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685116/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.