Chương trước
Chương sau
Tôi vẫn không hiểu nổi một người vô tình, máu lạnh nhớ anh ta lại có lúc như thế này.
- anh bị sao vậy.........
- cút, tôi không cần cô ở đây,cút đi.
- tại sao vậy, anh buồn ư?
Tôi lấy hết can đảm của mình ôm anh ấy mặc dù anh ấy đang rất tức giận.
- bà ấy thật nhẫn tâm, sao bà ấy lại luôn luôn làm vậy với tôi, bởi vì tôi không phải con ruột của bà ấy sao.
- anh nói tiếp đi. Tôi sẽ ở đây với anh.
Anh ấy nói mình không phải con ruột, tôi vẫn chưa hiểu lắm, vì sao lại như vậy thì có lẽ anh ấy sẽ không bao giờ nói cho một người hoàn toàn xa lạ như tôi.......
- Trước đây tôi đã không bảo vệ được người mình yêu....
- ???.....
- bà ấy bắt tôi đi xem mắt,nhưng trong lúc đó bà đã cố tình dàn dựng một màn kịch.....tai nạn giao thông
- tại sao .......???
- bà cho người hại chết những người tôi yêu thương mẹ tôi....và cả Hạ Vũ Thanh..... trước mặt tôi nhưng tôi đã không làm gì được, nên bây giờ tôi không muốn mất bất cứ ai nữa..... kể cả cô.... tôi không muốn mất cô....
- anh nói cái gì/chưa nghe rõ/. Hạ Vũ Thanh là ai???
- từ sau ngày hôm ấy tôi đã gạt bỏ rất nhiều thứ để trở nên máu lạnh vô tình cũng chỉ muốn bảo vệ được những người mình thương....
Trong sự đâu khổ đến tột cùng như vậy mà anh lại không rơi một giọt nước mắt nào....Tại sao anh lại chịu đựng được trong suốt thời gian qua.....
- ưm....ưm...ưm, anh làm gì vậy.
- tôi muốn cô là của tôi....
- ưm... ưm... ưm anh say quá rồi đó
- tôi không say/thả ra/
- hờ....hờ....hờ....anh ngủ sớm đi, tôi về phòng đây
Khi tôi chưa hiểu rõ câu nói của anh ấy thì anh đã ôm lấy tôi, hôn tôi mà mặt Hàn cứ rừng rực đỏ hết cả lên..... Nụ hôn đó thật nồng nhiệt khiến tôi không thể nào mà thở nổi.... tôi đã cố đẩy Hàn ra và chạy về phòng.....
- khả Hi à, em đừng đi. Ở lại đây đi
- tôi........ nhưng anh không được làm gì tôi đâu đấy.
- Ở lại đây ngủ với anh, chỉ một đêm này thôi.... Đừng gọi anh như người xa lạ, gọi anh là Hàn đi....
- vì sao chứ, đằng nào thì anh cũng là sếp .....
- xuỵt, anh là Hàn. Được rồi ngủ thôi.
Anh ấy cầm tay tôi, kêu tôi ở lại....trong phút chốc tôi đã cảm thấy rung động. Chắc có lẽ anh ấy cô đơn quá lâu nên bây giờ anh ấy ôm tôi ngủ rất say, nhưng không thèm để ý tôi đang rất khó thở vì bị ôm quá chặt.... Tôi cứ cảm thấy khó chịu mà cựa quậy mãi.
- thôi nào, ngủ đi. Mai anh dẫn em đến cục Dân Chính làm giấy đăng ký kết hôn...
- xì ..ai thèm đến đấy với anh chứ.
- .../hôn/ được rồi ngủ đi

............đoạn tiếp theo sẽ hay hơn............
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.