Hàn Thiên đưa tôi tới một cửa hàng của hãng Channel ở trung tâm thành phố. - đây.. đây.. đây...và đây ..kia..kia và kia nữa cô thử hết đi. - oh, chàng trai này thật có mắt thẩm mỹ nha, mấy bộ này là mẫu mới nhất của hãng Channel đó. Ôi trời, anh ấy chọn áo cho tôi mà cứ như lấy hết cả cái cửa hàng này. - nhanh nên... Tôi cho cô 30' - hả.....T.T Trong vào 30' mà anh ta cho tôi thử cả gần trăm bộ trang phục. Anh có biết nghĩ không vậy.... Anh thừa tiền lắm à... T.T - Xấu... Xấu ... Xấu - ....What /tức giận/ Nói tôi mặc đồ này xấu, đồ kia xấu mà mắt anh nhìn tôi mà sáng thế...(-.-) tôi đang căm phẫn anh đó anh biết không...... nhưng đến khi.... - bộ này được đó - ...../im lặng/ Cuối cùng anh ta cũng chọn xong. Mệt chết tôi mà trong khi anh chỉ có ngồi nhìn....>< - cô gói lại tất cả những bộ mà cô ấy vừa thử cho tôi - dạ... vâng /bất ngờ/ - hả...../trầm trồ/ Đã 7h tối gần tới giờ dự tiệc mà bây giờ tôi mới chọn xong trang phục......>< - cô..cô cả cô nữa vào chuẩn bị cho cô ấy... mấy người chỉ có 30' - vâng thưa Vân tổng .........30 phút sau........ - tôi xong rồi. Đi thôi. - wow....e hèm...cũng được... /đỏ mặt/ - xì..../tức giận/ Nhìn cái mặt anh ta nhận xét là tôi muốn đánh cho anh ta một trận. Thay đi thay lại bao nhiêu bộ trang phục. Ngồi lâu như vậy để trang điểm mà anh ta nói đúng 2 từ "cũng được". Chẳng lẽ anh ta không biết khen ngợi là gì sao. Tức chết đi được. Mỏi quá không biết có đi dự tiệc với anh ta được không. .......tại bữa tiệc....... - Đây là ai vậy sao lại đi cùng Vân Hàn Thiên. Tôi chưa từng thấy cô ta bao giờ. /Mọi người thì thầm to nhỏ/ - Đây là ai? ~ mẹ Hàn Thiên nói - Mẹ đây là người con muốn giới thiệu với mẹ. - cô ta là ai? - Cô ấy Kiều Khả Hi - Dạ, cháu chào bác cháu là Kiều Khả Hi - Tôi chưa hỏi cô, Hàn cô ta là ai - mẹ, cô ấy là bạn gái con, con quyết định mai con sẽ kết hôn với cô ấy. - mày dám - sao không được, con tới đây chỉ thông báo cho mẹ biết, còn việc mẹ có đồng ý hay không thì con nhất quyết sẽ kết hôn với cô ấy. - cái đồ con......../tức giận/ - chúng ta đi thôi - ừm...... Anh ấy kéo tay đi mà không ngoảnh lại nhìn, gương mặt quyết tâm /giả tạo/ của anh ấy khiến tôi gần như là tin rằng anh ấy đã yêu tôi thật lòng. Nhưng không phải vậy, chúng tôi đến đây chỉ vì ngồi trên cùng một con thuyền, điều đó mang lại lợi ích cho cả hai mà thôi. Không hiểu sao chính lúc tôi có những suy nghĩ ấy mà tim tôi lại đau nhói như có hàng ngàn cây kim đâm trúng.... Không thể suy nghĩ rằng tôi đã yêu Hàn Thiên. Tôi chỉ vừa chấm dứt tình cảm đơn phương không lâu thôi. Tôi không phải loại người đứng núi này trông núi nọ.... Từ lúc rời khỏi đó, anh ấy đã đưa tôi về biệt thự riêng và rồi anh ấy không nói một lời nào cả lúc trong xe lẫn về nhà mà bây giờ anh đã mang rất nhiều rượu ra uống cạn......
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]