Lê Đình Phong không hỏi nhiều nữa, địa điểm cụ thể khi bọn họ gặp và quen nhau như thế nào anh cũng đã biết từ chỗ của bác sĩ tâm lý.
Thẩm An Nhiên không muốn nhắc tới việc đó nữa là chuyện tốt, anh còn sợ cô sẽ thường xuyên nghĩ gì đó.
“Thẩm An Nhiên, ký ức của anh vẫn chưa tốt lắm, rất nhiều chuyện trước kia anh đã quên mất hết nhưng về sau anh sẽ đối xử thật tốt với em, em cũng không cần nhìn mãi về những chuyện lúc trước nữa, quá khứ đã qua rồi. thì hãy để cho nó qua đi...”.
“Lệ Đình Phong, anh có tư cách gì mà nói đến chuyện lúc trước cùng tôi? Có rất nhiều chuyện không phải chỉ cần một câu để quá khứ qua đi đơn giản này của anh là xong đâu!”
Chỉ một câu những gì qua rồi thì cứ để nó qua đi là xong thì còn cần pháp luật làm gì nữa? Nhất là Lê Đình Phong càng không có tư cách nói tới chuyện đó.
Đối với cuộc gặp gỡ mười sáu năm trước cô cũng cảm kích, nhưng hiện tại cũng cực kỳ hồi hận, cô cảm thấy hối hận khi đã gặp được anh, cô không hiểu rõ vì sao yêu một người mà có thể trở nên thảm như vậy, càng không hiểu vì sao mình lại phải trải qua những chuyện như thế này.
Chẳng qua cùng lắm là cô có chút tuỳ hứng, cũng liền buộc Lê Đình Phong kết hôn, cô không có khống chế sự tự do của anh, lại càng không ép anh và Hạ Minh Nguyệt phải chấm dứt tình cảm với nhau.
Lúc trước cô với anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134687/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.