Thẩm An Nhiên không nói gì cả, thậm chí đến nhìn cũng không thèm nhìn Lệ Đình Phong một cái.
“Thẩm An Nhiên, trước kia chẳng phải em rất thích đi theo anh đến các cuộc hội nghị sao?”
“Anh cũng biết nói là ngày xưa rồi”
Thẩm An Nhiên trước kia rất yêu Lệ Đình Phong, cứ tưởng kết hôn với anh là nhặt được báu vậy nên cứ liên tục bám theo anh ra khoe khoang.
Thẩm An Nhiên cho rằng câu nói này của mình thốt ra sẽ khiến Lệ Đình Phong tức giận nhưng không ngờ anh nhìn cô một lúc rồi đột nhiên dịu dàng nói: “Tuần sau có hội nghị đấu thầu, em đi với anh nhé
Đây không phải bàn bạc mà là thông báo, thái độ ra lệnh một cách cứng rắn, anh trực tiếp dùng hành động để trấn áp sự phản kháng ngắn ngủi của cô.
Địa vị Lệ Đình Phong cao quý, trong mắt anh, đối xử với người như Thẩm An Nhiên cần phải có thái độ cứng rắn đúng lúc, tát một cái rồi cho thêm viên kẹo, đến khi cứng mềm cũng không chịu thì đánh cho đau mới thôi, làm gì có ai mà không sợ đau cơ chứ.
Thẩm An Nhiên quay qua nhìn Lệ Đình Phong, trong mắt anh rõ
ràng đang hiện lên một tia sắc bén.
Sau khi xuống xe, Lệ Đình Phong nắm lấy tay của Thẩm An Nhiên, trên môi nở ra nụ cười đúng lúc, mặt trời hôm nay khá tốt khiến cả người anh trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, mất đi vẻ dữ tợn mọi ngày mà tăng thêm vài phần gần gũi thân thiện.
Thẩm An Nhiên vùng vằng vài cái nhưng không thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134683/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.