Lệ Đình Phong cầm theo hộp cơm giữ ấm đi vào trong thang máy lên thẳng tới lầu năm, lúc anh tới thì vẫn còn tốt, nhưng lúc trở về lại phát hiện trên hành lang có không ít bác sĩ và y tá đang chen chúc để trấn an người bệnh ở các phòng bệnh.
Đang muốn đi xuyên qua thì Lệ Đình Phong nghe được tiếng bàn tán truyền đến từ trong đám người.
“Có một bệnh nhân tâm thần chạy từ trên lầu xuống rồi cắn một người bị thương, nếu không phải bác sĩ chạy đến kịp thì chỉ sợ hậu quả không dám tưởng tượng nổi rồi”
“Có bị thương nặng không vậy?”
“Bị cắn vào tai, máu chảy đầm đìa luôn mà, tuy nhìn không rõ lắm nhưng cảm giác như lỗ tai như bị cắn sắp đứt rồi vậy.”
"Shhh."
“Ầm” Lệ Đình Phong như nghe thấy tiếng sét đánh giữa trời quang, sắc mặt bỗng nhiên trở nên khủng hoảng, anh đẩy người đang che ở trước mặt mình ra rồi sải bước ra chân dài chạy về phía trước, hộp cơm giữ ấm trong tay không cẩn thận đụng vào người khác mà rơi xuống mặt đất phát ra một tiếng “Bộp”, canh và đồ ăn bên trong bị đổ ra đầy đất, vốn dĩ đó là đồ nhìn muốn ăn nhưng sau khi rơi xuống đất thì liền có vẻ có chút ghê tởm hơn.
“Người kia là ai mà chạy nhanh như vậy chứ, bận đi đầu thai sao? Đụng phải người ta cũng không thèm xin lỗi! Còn làm dơ đầy đất nữa chứ!”
Lệ Đình Phong ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục chạy như điên về phía trước, trong lúc đó còn vướng phải một chậu hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134679/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.