Chương trước
Chương sau
Chương 59: Quỳ xuống nhận sai
Vật cứng bén nhọn đâm thẳng vào da thịt cô, đầu gối đau như muốn vỡ vụn. Thẩm An Nhiên là người rất sợ đau, cho dù trị bệnh bằng hoá chất cô cũng không dám làm, vậy mà hiện giờ cô lại bị Lệ Đình Phong đè mạnh trên thủy tinh.
Thẩm An Nhiên cắn chặt răng kêu lên một tiếng, nhịn xuống tiếng nức nở nhưng lại không nhịn xuống nước mắt được. Cô định đứng lên nhưng lại bị Lệ Đình Phong ép xuống một lần lại một lần. Đầu gối cô bị đâm đến máu me lẫn lộn, vết máu theo những mảnh thủy tinh chảy dài ra sàn.
“Lệ Đình Phong anh lại muốn đổi xử với tôi như lần trước nữa sao?”
Sắc mặt Lệ Đình Phong cứng đờ, ngay sau đó nói: “Nếu như có ngoan ngoãn nhận sai đi xin lỗi Minh Nguyệt thì tôi sẽ buông tha cô.”
“Nhận sai à?” Thẩm An Nhiên gắng bỏ qua cơn đau nơi đầu gối, cô ngước mắt nhìn đôi mắt u ám của Lê Đình Phong. Thẩm An Nhiên cứ như vậy nhìn thẳng đôi mắt anh, trong con người tất cả đều là sương mù không tan đi được.
"Quả thật tôi đã sai” Thẩm An Nhiên muốn nôn máu ra khỏi cổ họng, cô nuốt xuống, giọng nói run rẩy: “Tôi sai là bởi tôi không nên thích anh, không nên gả cho anh, không nên hiến máu cho Hạ Minh Nguyệt, không nên dùng thời gian bốn năm để đánh cuộc một cuộc hôn nhân không biết kết quả!”
Hơi nước trong đôi mắt kia cuối cùng cũng hóa thành hai hàng lệ, đôi mắt Thẩm An Nhiên hiện giờ bị nước mắt rửa trôi trông có vẻ càng thêm đen bóng, con người phản chiếu ảnh ngược của Lê Đình Phong còn có hận thù và đau thương.
Lệ Đình Phong không nhịn được giơ tay muốn che khuất đôi mắt của cô, một đôi mắt long lanh như vậy tại sao bỗng nhiên lại mất đi ánh sáng?
Trong lòng Lê Đình Phong vô cùng muộn phiền, nhưng nhớ đến Hạ Minh Nguyệt còn đang nằm trong bệnh viện, anh hạ quyết tâm lấy ra còng tay trong túi áo mình.
Anh khóa cổ tay trái của Thẩm An Nhiên vào trong cong tay, mà đoạn bên kia anh khóa lên lan can trên ban công. Vị trí rất thấp, Thẩm An Nhiên chỉ có thể ngồi xổm quỳ xuống hoặc nằm bò, không thể đứng dậy được.
Mảnh thủy tinh rải đầy sàn đâm vào đầu gối đau thấu tim can, Thẩm An Nhiên biết đêm nay cô không thể trốn được, khuôn mặt vô cảm trơ mắt nhìn hành động không chút lưu tình nào của Lệ Đình Phong.
Lệ Đình Phong nhìn xuống Thẩm An Nhiên từ trên cao, anh nói ra những lời đau đớn nhất đêm nay: “Thẩm An Nhiên cô nói rất đúng, cô chỉ là một kho máu di động, một công cụ trút dục vọng của cô trên danh nghĩa. Không, xem cô như công cụ trút dục vọng đã nể mặt cô rồi, với tôi mà nói cô chỉ là một món đồ chơi có cũng được không có cũng chẳng sao mà thôi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.