- Vậy là em đồng ý về với anh?_Kỳ hỏi. Tôi chí đáp lại bằng tiếng “ừ” trong tiếng nấc dài.
Hắn liền kéo tôi ra, lấy tay lau nước mắt cho tôi. Rồi hắn cúi xuống và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi tôi. Nụ hôn ngọt ngào hóa cay đắng, tôikhông cảm nhận được gì ngoài điều đó. Nhưng có thể Kỳ cảm nhận đượcnhiều dư vị trong đó. Hai người chúng tôi vẫn vậy, vẫn trông là rất hạnh phúc nhưng trái tim đã không còn đập chung nhịp đập nữa rồi. Hắn cảmthấy hạnh phúc, nhớ nhung, còn tôi chỉ cảm thấy đau đớn dày vò. Nước mắt tôi nhờ nụ hôn này lại tuôn trào một cách vô cùng ngang ngược, khôngbiết lại là lần thứ mấy tôi để nước mắt vương trên mi mình. Lệ nóng trào khỏi khóe mắt, chảy hẳn vào miệng, mằn mặn. Kỳ bỗng dời từ môi, hôn lên những giọt nước mắt đó, cẩn thận, tỉ mỉ.
Tôibất chợt mở mắt, chăm chú nhìn vào khuôn mặt gần trong gang tấc. Khuônmặt ấy vẫn vậy, vẫn là khuôn mặt của người đàn ông mà tôi yêu thươngngày nào nhưng nó tiều tụy quá. Khuôn mặt đó không còn nét tươi trẻ củangày xưa, nó giờ này đã hốc hác đến đáng thương. Cùng với đó, ria méphắn mọc lởm chởm, tóc tai rối bời bị gió thôi tung lên, mắt có quầngthâm do nhiều đêm mất ngủ. Mấy năm nay không ai chăm sóc cho hắn sao,sao có thể khiến hắn thành ra thế này? Song song với sự đau khổ của bảnthân cũng là sự đau lòng dành cho hắn. Kỳ là một người hoàn hảo, tại sao hắn có thể khiến cho mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2459348/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.