Thế là từ hôm đó, tôi vùi đầu vào học vàluyện tập bắn súng. Ngày trước tôi từng được tập võ không ít nên khôngcó gì khó khăn trong việc luyện tập.. Quả nhiên chỉ sau một thời gianngắn tôi đã luyện tập thành công, khả năng bắn súng của tôi cũng khôngtiến bộ không ít, giờ xem như trình độ có thể đọ với hai người Thiên vàKỳ rồi. Ngày thi đã tới, có thể nói tôi làm bài tốt, điểm số cũng đủ đểtôi lấy xong bằng tốt nghiệp năm nhất. Lấy được bằng tốt nghiệp, ngaychiều hôm đó tôi lên sân bay trở về nước.
Tại sân bay Cát Bi lúc 5 giờ chiều:
[Một cô gái dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh, tay ôm một con mèo trắng, máitóc xõa dài, trên mặt đeo một chiếc kính râm, trông cô trưởng thành hơnbao giờ hết khiến nhiều người không nhận ra.]
Lúc tôi bay về tới nơi, được vệ sĩ của Thiên đến đón rồi đưa về khách sạn.Sau chuyến đi đó, tôi mệt nhoài, cho nên về tới nơi là lăn ra ngủ. Đếntận sáng hôm sau, tôi mới chuẩn bị đồ đi thăm mộ ba mẹ. Đến khu lăng mộ, tôi thấy đường lối nghĩa trang rất khang trang, khác lúc xưa rất nhiều. Nhất là chiếc cổng và lối vào đã được xây mới. Rẽ vào khu lăng mộ nhàhọ Lâm, tôi bắt tay vào dọn mộ. Cỏ cũng không có nhiều, hẳn là có ngườithường xuyên đến dọn dẹp. Sau khi xong, tôi thắp một nén hương, rồi quỳsụp xuống mộ mà nức nở:
- Ba mẹ, con xin lỗivì đã về trễ. Con bất hiếu quá có phải không? Lúc đi mà không nói mộtlời, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2459345/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.