Hắn đồng ý đáp ứng tôi, bảo khi nào xongviệc nhất định sẽ thả người. Tôi cũng biết tiếp theo mình nên làm gìnhưng tôi không thể làm. Mọi hoạt động đều bị đình chỉ ngay trong tíchtắc. Tôi cứ đứng trơ mắt nhìn chằm chằm hắn. Khải cũng không có nhiềukiên nhẫn chờ đợi tôi, hắn vẫn dửng dưng nhìn tôi nhưng miệng lại nhếchlên một đường cong đểu cán, hỏi:
-Giờ cô muốn tự mình cởi hay để tôi cởi hộ?_Lúc này tôi mới giật mình nhận ra Khải đang từ từtiến về phía tôi. Tôi hốt hoảng giữ chặt cổ áo, miệng lắp bắp
-Đừng…đừng tới đây, để tôi tự cởi._Hắn thấy thế cũng đứng lại, nhìn tôi với ánhmắt nheo chặt một cách đầy nguy hiểm, miệng vẫn giữ nguyên nụ cười tràophúng như kiểu là kẻ đang đứng nhìn người khác diễn trò cho mình xemvậy.
Tôi nhìn nụ cười nguy hiểm của hắn, dù không cam tâm nhưng tay vẫn từ từ lần theo từng chiếc cúc áo trên người. Một cúc…haicúc…ba cúc…tôi vừa cởi vừa căm hận nhìn hắn, rồi hỏi:
-Tôi không đẹp, khong giỏi, không biết làm nũng, không đáng yêu, điểm nàocũng không tốt, tại sao là “muốn” tôi?_Lần này là tôi hỏi một cách chânthành. Tôi không hiểu mình có điểm nào nổi bật khiến hắn thích tôi mặcdù tôi thừa nhận rằng ngày trước là tôi cố tình tiếp cận hắn.
-Tôi đã nói rồi, tôi thích cô nên mới muốn cô. Cô không hiểu mình sai ở đâusao? Để tôi nhắc cho cô nhớ. Không phải ngày trước là do cô chủ độngtiếp cận và quyến rũ tôi đấy ư? Cô luôn tỏ ra mình là một người tử tế,đối xử tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2459300/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.