- Không…không được, đừng!_ Tôi bỗng nhiên bật dậy, phát hiện mình cả người đầm đìa mồ hôi. Trong lòng nỗi lo lắng ngày càng dâng cao khiến tôi sợ hãi vô cùng. Vừa tôi mới mơ, mơ thấymột cơn ác mộng đáng sợ.
Trong mơ, tôi thấymáu, rất nhiều máu, máu bê bết khắp nơi. Và rồi không biết từ đâu, mộtảo ảnh xuất hiện, ảo ảnh này đã cho tôi nhìn thấy Kỳ. Tôi thấy hắn, thấy hắn bị Khải bắn. Một phát kia đã xuyên qua tim và cướp đi tính mạng của người tôi yêu. Nhìn thấy hắn bị bắn, tâm của tôi còn đau đớn hơn mìnhbị bắn gấp trăm ngàn lần. Tôi sợ lắm, sợ cái cảnh ấy chính là một sựthật, sự thật tàn khốc mà có lẽ tôi không thể nào đối mặt được. Một conngười trước đang sống sờ sờ ngay trước mắt, ngày ngày ở bên cạnh, chămlo, yêu thương và chăm chút tôi đến từng điều nhỏ nhặt nhất tự dưng bịmất đi, làm sao mà tôi chịu nổi cú sốc này đây. Vì thế tôi sợ quá nên đã choàng tỉnh dậy.
[Kỳ cố gắng lần mò suốt cảtiếng đồng hồ, cuối cùng cũng tìm được đến nơi Khải bắt nhốt Thiên Ánh.Anh không suy nghĩ lập tức xông vào, liền bị bọn đàn em của Khải bao vây và áp giải vào. Lúc nhìn thấy Ánh nước mắt lưng tròng đang bị treongược lên trông rất đáng thương, hơn nữa còn bị Nga dùng roi da quất,anh cảm thấy rất đau lòng. Trên người cô đã chịu không ít những đòn roicủa họ, máu hòa cùng những giọt mồ hôi do chịu đựng cơn đau túa ra, kếtdính lại khiến da thịt cô đau xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-co-dau-14-tuoi/2459288/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.