Lục Dương tìm thuê gấp một căn hộ khác trong cùng tòa chung cư để tiện việc đi lại. Nếu lỡ bà và mẹ anh có lên kiểm tra bất chợt thì anh vẫn có thể chạy về ứng phó kịp thời. Uyển Hạ từ khi biết được Lục Dương đã âm thầm cho theo dõi Kim Ngọc thì lúc nào cũng như ngồi trên đống lửa. Hằng ngày, cô ta luôn gọi cho thám tử để hỏi thăm tình hình, gần như mất ăn mất ngủ vì sợ bí mật sẽ bị lộ ra.
Uyển Hạ vừa kết thúc cuộc gọi với thám tử thì mẹ cô ta gọi đến:
"Con à! Tháng này con chưa gửi tiền cho cha mẹ đầu đó. Sao tháng này lại chậm trễ như vậy?"
Cô ta tức giận hét lên:
"Phiền phức quá! Chỉ không gửi tiền một tháng thôi mà. Cha mẹ không có tay có chân để tự kiếm ăn sao?"
Bà mẹ tá hỏa hỏi:
"Này! Con ăn nói với cha mẹ như thế đó à?"
Cô ta vò đầu, tức giận ngồi phịch xuống sô pha và nói:
"Cha mẹ chỉ biết đến tiền thôi. Có biết bây giờ tôi đang lo lắng đến phát điên rồi đây không?"
"Có chuyện gì thế? Tên nhà giàu kia nó đòi đá con sao?"
"Còn hơn thế, hắn bắt đầu cho người điều tra về thân thế của con ăn mày kia. Cũng may con đã bịt miệng được tên thám tử đó, không thì... Bởi vậy nên mấy tháng này không có tiền đâu. Cha mẹ tự lo lấy thân đi."
"Cái con ranh đó, sao mà nó phiền chết đi được. Giá mà nó c.h.ết luôn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chop-nhoang/3623297/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.