Ngày hôm sau Kim Ngọc và Lục Dương phải cùng nhau về thăm hai phu nhân. Ngồi trên xe, thấy Kim Ngọc mặt u buồn, Lục Dương không kìm được mà quan tâm hỏi
"Ở chung với chúng tôi chắc cô thấy bất tiện lắm nhỉ?"
Kim Ngọc hờ hững đáp:
"Không. Tôi không để ý gì đâu"
"Ừ! Tôi và Uyển Hạ sẽ cố gắng không làm phiền đến cổ"
"Vâng, cảm ơn anh."
Không khí trong xe lại trở nên im lặng, Lục Dương đã quen với việc nhìn thấy Kim Ngọc vui vẻ và hay trò chuyện với mình về những dự định của cô trong tương lai. Bây giờ thấy cô đối xử với mình quá xa cách thì lại không quen lắm. Anh lại tìm chuyện để nói:
"Lát nữa về gặp bà và mẹ, có thể họ lại nói đến việc đi hưởng tuần trăng mật. Cô thấy... "
Kim Ngọc ngắt lời:
"Tôi còn phải đi học và còn phải làm thêm nữa. Tôi sẽ nói với bà và mẹ rằng chuyến du lịch lần trước coi như là tuần trăng mật. Hai chúng ta sẽ sắp xếp thời gian đi du lịch sau. Anh thấy thế nào?"
Trong dự định của Lục Dương là muốn cả hai có thể đi du lịch vài ngày cho thư giãn, nhưng có lẽ đó chỉ là mong muốn của riêng anh còn Kim Ngọc thì không. Lục Dương thất vọng, anh đành chữa ngượng bằng cách đáp hùa theo:
"Ừm! Tôi cũng nghĩ như vậy đấy. Chúng ta mất quá nhiều thời gian vô ích vào chuyện cưới xin này rồi. Giờ cần phải tập trung vào công việc mới được."
Kim Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chop-nhoang/3623287/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.