Thẩm Hạo Quân mở cửa ra khỏi xe, Thẩm Nhật Mai thấy vậy cũng ra theo, nhìn gương mặt đang kiềm chế sự tức giận của anh, bất giác cô ta cảm thấy sợ hãi.
Giọng nói thảo mai của cô ta, càng khiến anh phải nổi giận:
_ Anh Hạo Quân, em chỉ vừa ngồi vào, sao anh lại thay mới? Anh ghét em đến vậy sao? Dù sao em cũng là em gái của anh, anh không nên đối xử với em như vậy!
_ Thẩm Nhật Mai, cô biết tôi ghét nhất là loại người thích giả tạo, vậy tại sao còn giả vờ như không biết gì?
_ Anh đang nói gì vậy? Em không hiểu gì cả!
_ Cô không hiểu hay là cô giả vờ không hiểu? Cô tốt nhất là an phận cho tôi, nếu còn vượt qua giới hạn thêm một lần nữa, thì đừng trách tại sao, Thẩm viên bay màu.
Thẩm Hạo Quân lớn tiếng cảnh cáo, không hề nể mặt Thẩm Trạng Nguyên là chú ruột, mà cảnh cáo muốn sang bằng Thẩm viên.
Lâm Chân bên trong nhìn ra cũng chỉ bất lực, cũng không thể lên tiếng nói đỡ cho Thẩm Nhật Mai mãi được! Dù sao cũng chỉ là anh em họ nuôi, nếu nảy sinh tình cảm, thì đã vượt quá giới hạn của Thẩm Hạo Quân rồi!
...
Thẩm Hạo Quân lái chiếc xe khác đến đón Ngọc Chiêu Vân, còn Thẩm Nhật Mai muốn đến Thẩm thị thế nào thì mặc kệ cô ta. Anh cũng không muốn lo chuyện bao đồng quá nhiều.
Trước cổng Ngọc gia, thân hình bé nhỏ của Ngọc Chiêu Vân đã đứng đợi từ bao giờ. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-bat-dac-di/2681312/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.