Ngọc Chiêu Vân tỉnh giấc, quan sát thấy ai cũng mang gương mặt không vui. Cô nhíu mày dụi dụi mắt, nhìn Thẩm Tịch Y vẫn đang xem bình luận trong bài đăng của Thẩm Nhật Mai, cô khẽ hỏi: 
_ YY, cậu và mọi người sao vậy? Có chuyện gì không vui sao? 
_ Vân Nhi, không có chuyện gì cả! Mọi người vẫn bình thường mà, chỉ là lo cho anh hai nên hơi mệt á! 
Ngọc Chiêu Vân nhìn Thẩm Hạo Quân vẫn đang hôn mê, sau đó nhìn mọi người, khẽ nói: 
_ Vậy mẹ và mọi người về nghỉ đi, Hạo Quân con lo được rồi! 
_ Như vậy sao được? Dù sao cũng không ai có việc gì quan trọng, ở đây cùng đợi Hạo Quân tỉnh lại. 
_ Phải đó, cậu đừng lo lắng quá sức, sẽ không tốt cho sức khỏe! 
Ngọc Chiêu Vân gật đầu, cô bây giờ chẳng bận tâm chuyện gì nữa! Một lòng chỉ muốn Thẩm Hạo Quân tỉnh lại, cô mới có thể bỏ qua gánh nặng này! 
Thời Đình xem đồng hồ, thấy đã quá giờ trưa, nên lên tiếng đề nghị: 
_ Hay là con đi mua chút gì đó cho mọi người. Bác gái, bác muốn ăn gì? 
_ Ăn gì cũng được! Con mua nhiều một chút, bác sợ Hạo Quân tỉnh lại sẽ đói. 
_ Dạ được, con đi đây! 
Thời Đình ra khỏi phòng, vừa đến ngã rẽ, ánh mắt nhìn ra xa, người xuất hiện trước mắt khiến anh ta ngạc nhiên. Quay người chạy nhanh về phòng bệnh. 
Tất cả đều nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, vừa đi không lâu lại chạy về, cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-bat-dac-di/2681308/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.