Sáng sớm, Khương Khả Vọng bước từ trong nhà tắm ra rồi đi xuống lầu.
Giống như thường ngày, Bùi Úc ngồi ở trước bàn đợi cô, đã ngồi từ lâu để lột vỏ cả một đống trứng luộc căng tròn kia. Cô đi đến bên cạnh anh ngồi xuống, bưng ly sữa bò lên.
“Ngủ ngon không?” Bùi úc trét mứt hoa quả lên trên bánh mì, đặt lên mâm. Sáng nay cô dậy muộn hơn so với mọi hôm.
“Ừm.” Khương Khả Vọng gật đầu nhẹ.
Sau khi cô ngồi xuống, đưa tay lấy một quả trứng luộc, rất hững hờ mà cắn một miếng. Anh liếc qua, cầm cốc cà phê lên: “Cũng ăn chút lòng đỏ trứng đi.”
“À…” Khương Khả Vọng ngoan ngoãn cầm lòng đỏ trứng cô để trên đĩa bỏ vào miệng ăn. Lâu rồi chưa ăn, hơi nghẹn một chút, cô rời mắt tận lực di chuyển sự chú ý, chậm rãi ăn, nơi quai hàm phồng lên.
Bàn tay Bùi Úc đưa tới, lau mảnh vụn ở bên môi cô: “Hôm nay nghe lời thế.”
Hai người nhìn nhau, cô dời ánh mắt đi trước, cầm bánh mì ở trong mâm, bánh mì được nướng vàng giòn, khi ăn vang lên tiếng tạch tạch. Mứt hoa quả ngọt ngào tan ra nơi đầu lưỡi, dạ dày cô bỗng nhiên cuộn trào lên lên.
Cô đã ném que thử thai vào trong sọt rác trong nhà vệ sinh, nó hiện ra hai vạch.
Khương Khả Vọng chớp chớp mắt nhìn, uống mấy ngụm sữa bò nữa, đè cái cảm giác cuộn trào kia xuống, ăn chậm lại.
“Buổi tối anh phải đi xã giao, có thể sẽ về trễ.” Khi đang trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-het-han/2528510/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.