Khương Khả Vọng cũng không thể nào dùng ánh mắt như trước đây để đối xử với cô gái trước mặt được nữa.
Sau lưng là giường, cô lui lại một bước, đứng không vững, ngồi thụp xuống giường. Rèm cửa của gian phòng rơi xuống, cũng không được bật đèn, từ góc độ này mà nhìn ánh mắt của Chung Miểu Miểu, u ám mà âm trầm.
“Không có, không đứa trẻ nào cả.” Cô nói.
Chung Miểu Miểu lắc đầu: “Lần nào mợ cũng không nói thật hết, cháu tin tưởng mợ như thế mà mợ lại cứ luôn lừa gạt cháu thôi.”
“Lần này không phải gạt cháu.” Lồng ngực Khương Khả Vọng phập phồng, cô cố gắng thuyết phục mình phải thật tỉnh táo lên, hết sức nói với Chung Miểu Miểu bằng giọng điệu bình hòa, “Miểu Miểu, cháu ngồi đây đi, mợ cho cháu xem sở khám bệnh ở bệnh viện nhé.”
Ánh mắt của Chung Miểu Miểu quét tới quét lui trên gương mặt cô, cuối cùng đi đến mấy bước, ngồi xuống bên người cô. Một giây nệm giường hạ xuống này, cô không được tự nhiên mà cau mày lại.
Khương Khả Vọng sờ túi xách đặt ở đầu giường, kéo khóa ra, lấy bệnh đơn ở bên trong ra đưa đến trong tay Chung Miểu Miểu.
Cô ta không nhận ngay mà lo lắng hỏi: “Mợ, mợ đang run kìa.”
Khương Khả Vọng cúi đầu xuống, lúc này mới phát hiện ra cánh tay của mình quả là đang run rẩy. Chung Miểu Miểu hiểu ý cười cười, lúc này mới cầm lấy bệnh đơn xem.
Cô ta xem rất cẩn thận, nhìn tới nhìn lui nhiều lần nhưng vẫn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-het-han/2528508/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.