“Đúng vậy. Trước đây, Băng xử lý tất cả phụ nữ tới gần Sinh mà chẳng hề 
thương xót. Chuyện cô gặp chỉ mới là bắt đầu. Cô phải cẩn thận, đừng tới 
gần với Băng. Nhưng cô không phải lo đâu. Dù sao tôi vẫn ở bên cô.” 
“Vì cái gì chứ? Mẹ anh có vẻ đâu ưa gì tôi? Sao anh trông có lòng tốt với tôi 
thế?” Phó Nhã Diệp hoài nghi. 
“Đó là mẹ. Còn đây là tôi. Hai người khác nhau. Thế… tôi nói với cô chuyện 
hôm đó…” 
“Chuyện tôi phải mang thai ấy hả? Tôi đã nói chuyện với dì… nói với mẹ 
xong rồi. Bà nói sẽ tìm cách giải quyết chuyện này.” 
“Thế nào cơ?” Lâm Quốc Hùng dò xét hỏi. 
“Mẹ nói cũng không biết nhưng tôi tin tưởng bà. Bà không đời nào lợi dụng 
tôi và hơn nữa, giờ tôi cũng không muốn mẹ suy nghĩ vì bà đang không 
được khỏe. Tôi không muốn bà nghĩ chuyện khác. Giờ tôi muốn bà được 
hạnh phúc nhất.” 
“Đúng thật. Bây giờ, chúng ta nên giúp dì ấy được hạnh phúc nhất. Diệp. 
Nếu cô có chuyện gì cần tôi giúp cứ nói với tôi.” Lâm Quốc Hùng tỏ ra thân 
thiện cũng chỉ vì âm mưu của mình. 
--- 
Quách Nguyên Băng chuẩn bị dao rón rén bước tới từ phía sau Phó Nhã 
Diệp, đặt tay lên vai cô. Cô giật mình, quay lại. “Băng.” Thấy vẻ mặt Quách 
Nguyên Băng khác lạ, cô bước lùi. Nhưng cô càng lùi, Quách Nguyên Băng 
càng tiến tới. “Băng. Có có chuyện gì thì cứ nói đi. Cô khỏi phải bước tới.” 
Lâm Ái Ái nhìn thấy Quách Nguyên Băng sợ cô làm chuyện gì đó không hay 
với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh/1164299/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.