Cả hai nắm tay nhau bước vô phòng của Chu Thiên Uyển. Bà ngạc nhiên,
hỏi. “Mẹ có hoa mắt không đây?”
“Không đâu mẹ. Con và Diệp ra ngoài tìm hiểu nhau hơn.”
“Thật không dám tin chất xúc tác giữa hai bọn cháu lại hòa hợp nhau đến
vậy.” Phó Nhã Diệp cười tươi.
Lâm Quốc Sinh cũng trưng ra nụ cười vui vẻ để Chu Thiên Uyển hài lòng.
“Con nghĩ mẹ chắc chắn sẽ thấy ưng ý.”
“Chắc chắn luôn. Là mẹ chọn không sai người cho con. Còn cháu Diệp cứ an
lòng đi. Dì cam đoan Sinh chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho cháu. Như trút
được gánh nặng trong lòng. Diệp. Cho dì ôm cái nào.” Phó Nhã Diệp bước
tới ôm Chu Thiên Uyển.
Một lát, Phó Nhã Diệp vào phòng vệ sinh, chà tay thật mạnh, miệng chửi rủa.
“Nếu không phải vì dì tôi không đời nào lấy anh. Đồ đàn ông miệng không
khép vào nổi. Tôi sẽ có cảm giác như sống trong địa ngục.”
Lâm Quốc Sinh đến club tìm Từ Chí Hàn, xả stress. “Trông tôi muốn lấy lắm
chắc? Phụ nữ cái kiểu gì ăn nói khó ưa. Mặt mũi cũng được nhưng tính cách
thì trái ngược. Lấy nhau thật chả biết rồi sẽ thế nào. Tức quá.” Anh bóp cổ
Từ Chí Hàn.
“Khoan đã. Định giết nhau chắc?”
Lâm Quốc Sinh thả tay ra. “Xin lỗi. Nghe thấy không? Xin lỗi.”
“Tôi là người không phải cái cống xả. Ôi. Đau chết đi được.” Từ Chí Hàn xoa
cổ mình.
---
La Mẫn Trang đem dĩa trái cây đặt xuống bàn. Phong Ánh Cẩm nhìn, nói.
“Cô mang xoài này tới vừa ngọt vừa nhiều tinh bột. Bác sĩ bảo mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh/1164285/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.