Sáng hôm sau, tầm khoảng 9 giờ sáng thì cô thức giấc, lúc thức dậy còn thấy anh đang nằm kế bên ôm lấy thân mình. Cô cũng không muốn phá giấc ngủ ngon lành của anh nên đành nằm im cho anh ôm lấy. Mãi được một lúc thì anh mới thức dậy.
"Dậy rồi à?"
"Um...cũng vừa mới thức"
"Mấy giờ rồi?"
"9 giờ rồi"
"Trể vậy rồi sao? Mau sửa soạn đi, tôi đưa em đến bệnh viện"
"Không cần đâu ạ. Để tôi gọi xe đến là được rồi "
"Cải tôi à. Nhanh tay lên, đừng nói nhiều "
Cái tên ngang ngược này, người ta rõ là không muốn làm phiền đến rồi mà còn cố tỏ thái độ không hài lòng nữa chứ.
Không muốn để anh chờ lâu, cô nhanh tay nhanh chân thay quần áo đẹp đẽ, rồi anh bắt đầu lái xe đưa cô đi.
Đến bệnh viện, anh không những không chịu về mà còn cố nán lại, còn chạy lên phòng thăm mẹ Từ của cô nữa chứ.
"Anh....anh muốn chết hay sao mà đòi lên trên đó"
"Đi thăm mẹ vợ thôi mà, có gì sai sao?"
"Mẹ vợ? Anh đang nói gì vậy?"
"Đồ ngốc"
Nói rồi anh liền bỏ lại cô ở đó với một đống suy nghĩ mông lung, còn bản thân mình thì lại chạy cái vèo vào thang máy, nhấn số tầng rồi rời đi. Trước khi đi còn không quên vẫy tay tạm biệt cô nữa. Cô lập tức chạy vào nhưng không kịp nữa rồi.
Thôi rồi, anh mà vào trong nói lung tung với mẹ Từ thì cô chỉ có một con đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953203/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.