Giờ thì chắc anh cũng chỉ là dã bộ để cô dỗ dành thôi mà. Nghĩ vậy, nên cô cố tình không chủ động liên lạc với anh. Mà sẽ để anh tự tìm đến cô, ấy vậy mà....mãi nhiều ngày mà cô vẫn chưa nhận được cước điện thoại nào từ anh cả.
__Cuối tuần__
Ngay từ sáng hôm ấy, An Nhiên, Giai Giai và Tiểu Mễ đã được Thiên An đưa về nhà. Trên đường đi các cô có vẻ rất thoải mái, tự tin nhưng khi đến nhà thì.....
"Nhà cậu sao?"
"Không phải nhà, đây là biệt thự đấy"
"Vinh thự hay là thế giới thu nhỏ lại vậy?"
Thiên An đã phì cười trước độ ngây ngô của các cô đến độ thở không nổi nữa rồi.
"Đây chỉ là nhà ở mà thôi. Các cậu nói gì nghe to lớn thế?"
"Thật mà. Nhà cậu to gấp 10 lần nhà mình luôn í"
"Thôi, mau vào nhà đi để bà mình trông đấy"
"Cậu sống với bà sao?"
"Ừm. Mình sống cùng ông bà, lâu lâu anh hai mình có về thăm "
Thiên An đưa mọi người vào trong nhà của mình, một bề nội thất phải nói là rất kinh khủng, mọi thứ ở đây phải nói là rất rất rất đắt tiền luôn. Tiểu Mễ không thể cưỡng lại sức tò mò của mình mà thử chạm tay vào mọi đồ vật trong nhà.
"Chúng cháu chào ông bà ạ"
"Chào các cháu, mới đến đấy à, nào ngồi xuống đây chơi với bà"
Bà nội Trần tuy là người giàu có nhưng nói về việc hiền lành tốt tính thì lại không ai bằng, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953187/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.