"A Thanh, anh nói đi. Anh là tài xế mà, anh đã chở mẹ em đi rồi có đúng không? Anh mau nói đi "
"Tôi không có. Tôi không chở bà ấy "
Nghe mọi người ai cũng không biết mẹ mình đang ở đâu. Cô chỉ biết lau đầu về phía trước mà chạy, cô chạy ra khỏi nhà thì liền bắt một chiếc taxi, ngay lúc này cô chỉ biết trở về quê để tìm bà thôi. Chỉ có thể là về quê.
Sau khi cô đi. Người làm trong nhà liền gọi điện tìm Thiên Dương
"Cậu chủ, tiểu thư đã chạy đi rồi!"
"Đi đâu?"
"Hình như là tìm bà Từ. Tôi thấy cô ấy gấp lắm. Vừa lên một chiếc xe liền rời đi "
"Dì có nhìn thấy biển số xe ấy không?"
Ngay lúc này, anh đã bỏ cả cuộc họp còn đang dang dỡ. Anh rời đi khiến ai nấy đều hoang mang nhìn theo. Đây rõ là một cuộc họp rất quan trọng, anh làm vậy thì thế nào được chứ.
"Thẩm Quân, cậu chủ trì cuộc họp giúp tôi"
Dặn dò xong anh cũng nhanh chân chạy đi. Cuộc gọi lúc nãy, A Thanh cũng có cập nhật biển số xe mà An Nhiên đã đi. Anh lập tức cho người tìm định vị của họ rồi nhanh chóng đi tìm.
Sau nhiều giờ đồng hồ, anh cũng đuổi kịp chiếc xe đến một nơi gọi là hoang vu hẻo lánh. Anh bước xuống xe liền chạy đi tìm cô. Đường ở đây vô cùng vắng vẻ, dù không chắc cô đang ở đây, cũng không biết nơi này có phải là quê của cô không. Nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953163/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.