" Đi thôi !!!"
Mở cửa giúp cô lên xe, anh đưa cô đến nơi có địa chỉ mà lúc nãy người trợ giúp kia đã gửi cho họ.
Nơi này....cô cảm thấy rất lạ lẫm, nhưng lại có một cái cảm giác gì đó thật quen thuộc làm sao. Tuy rằng trong trí nhớ của mình cô thấy bản thân hình như chưa đến đây lần nào nhưng trong lòng lại có một nỗi vương vấn gì đó cứ đọng mãi trong lòng cô.
"Họ ở đâu?"
"Trong căn nhà đó, hai người chỉ cần đi vào cái hẻm là sẽ thấy"
"Được. Tôi cảm ơn "
"Không có gì. Đây là điều tôi nên giúp mà. Vậy xin phép hai người tôi đi trước "
"Ừm "
Sau khi tên đó rời đi. Cô và anh cũng quyết định đi vào bên trong. Bên trong con hẻm này quả thật có một căn nhà. Nhưng nhìn từ bên ngoài vào có lẽ... ngôi nhà này khá là âm u. Thiên Dương lại tiếp tục hỏi nhỏ cô
"Em chắc chắn đã đến đây hay chưa?"
"Anh còn hỏi nữa, chính tay em sẽ quăng anh xuống sông đấy"
Anh không dám hỏi lại cô thêm bất cứ một lần nào nữa. Trong đầu lại còn đặt ra câu hỏi
*Ai đã dạy em ấy cách bắt nạt mình vậy chứ? Lúc đầu sao ngoan hiền thế cơ mà bây giờ lại nóng tính vậy? Nóng tính như này...sau này mình phải cho em ấy ăn thật nhiều kem để em ấy không phải mắng mình nữa*
"Vào trong thôi!"
"Em thật sự muốn vào?"
"Nếu không anh định ở đây đến khi nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953141/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.