Lục Phiêu Diêu lạnh nhạt nhìn tên đàn ông đang ra sức nài nỉ trước mắt, cô lên tiếng:
- Ngôn Hạ Sơ, tôi đã nói là tôi không có tiền mà. Thay vì anh đến vay tôi thì hãy đi mà vay ngân hàng ấy.
Ngôn Hạ Sơ đang cố thuyết phục cô, nghe cô nói vậy liền giải thích:
- Khoản nợ ngân hàng cũ anh vẫn chưa trả. Phiêu Diêu, nghĩ tình chúng ta lúc trước có qua lại, em giúp anh có được không?
Cô thở dài nhìn anh ta:
- Tôi cũng muốn giúp anh nhưng tôi làm gì có số tiền lớn như vậy.
Mắt anh ta liếc xung quanh, sau đó hạ giọng khẽ nói:
- Chẳng phải bạn trai mới của em rất giàu sao? Em...em vay anh ta giùm anh có được không?
Lục Phiêu Diêu đập tay xuống bàn, tức giận đứng dậy:
- Ngôn Hạ Sơ, anh mặt dày quá rồi đầy. Tôi không giúp anh được gì đâu nên đừng tới kiếm tôi. Còn nữa, anh ta không phải là bạn trai tôi.
Nói xong cô liền quay lưng rời đi, để lại Ngôn Hạ Sơ với vẻ mặt trắng dã, hai mắt láo liên.
Lục Phiêu Diêu trở về nhà với tâm trạng rối bời. Cô cảm thấy Ngôn Hạ Sơ hình như đã thay đổi rồi, anh ta lúc trước vốn dĩ rất ôn nhu, rất dịu dàng, cớ sao bây giờ anh ta lại trở nên lạ lẫm như vậy.
Rốt cuộc là do anh ta thay đổi hay là do cô vốn dĩ chưa từng hiểu anh ta?
Trở về nhà, Lục Phiêu Diêu mở cửa ra, cô nhìn đèn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-day-du-do-cua-luc-tra-tien-sinh/2963038/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.