Thoa thuốc xong, Trà Dụ chậm rãi đóng nắp lọ thuốc lại, trên đầu ngón tay anh ướt nhẹp, dưới ánh nắng chiếu từ ngoài vào càng khiến ngón tay anh phát sáng lấp lánh.
Lục Phiêu Diêu càng nhìn càng thẹn, rõ ràng cô là xử nữ, chả hiểu sao lại vì hành động thoa thuốc của anh mà cơ thể lại không ngừng phản ứng.
Anh biết suy nghĩ của cô nhưng vẫn vờ không nói ra, ngón tay cái mân mê thứ nước lẫn cùng thuốc bôi dính trên ngón trỏ và ngón giữa:
- Phiêu Diêu, mấy ngày tới em tạm thời ở trong chung cư đi.
Cô đang túm chăn che đi cơ thể mình thì đột ngột ngẩng mặt nhìn anh, vẻ mặt không ngờ được:
- Anh đây là muốn giam lỏng tôi?
Trà Dụ đứng dậy, thuận tiện chỉnh lại nếp nhăn trên áo:
- Em nghĩ nhiều rồi. Tôi đây là lo lắng cho em, lo em ngây thơ quá ra đường sẽ bị kẻ xấu dụ đi mất.
Cô làm sao mà không nghe ra ý châm biếm trong giọng nói của anh, Lục Phiêu Diêu cười lạnh nhìn anh rời khỏi phòng, cuối cùng là tiếng vang từ cửa chính được khóa lại.
Hơ, thật uổng công cô tin anh là người tốt, uổng công cô từng muốn làm bạn với anh.
Cô quả như lời anh nói, quá ngây thơ rồi. Làm gì có việc miếng bánh ngon rơi từ trên trời xuống, cũng như làm gì có kim chủ nào tự nguyện nâng một người nào trong showbiz người đó không cần dùng thân thể để đáp trả kia chứ.
Lục Phiêu Diêu co người lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-day-du-do-cua-luc-tra-tien-sinh/2963035/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.