Trái ngược với mong muốn của chị ta, Lục Phiêu Diêu thẳng thừng lên tiếng:
- Tôi từ chối. Tôi chỉ muốn là nhân viên dưới trướng của công ty Tea-D, không có hứng trèo tường.
Diệc Dương nhíu mày nhìn cô, giọng nói có chút thất vọng:
- Tôi đã nghĩ em rất thông minh nhưng không ngờ em lại không có tầm nhìn xa trông rộng như vậy.
Cô cười mỉa, đáp:
- Vậy tôi phải đa tạ anh vì đã đánh giá cao tôi rồi, nhở?
Anh ta nhìn cô, trong lòng thầm nhướng mày, Diệc Dương cứ nghĩ cô là bông hoa trong lồng kính mềm mại, nào ngờ là hoa hồng bên ngoài gió, gai đâm vào người khác.
Diệc Dương lên tiếng:
- Tôi có thể chờ, chờ em thay đổi ý định.
Cô lắc đầu:
- Tôi sẽ không thay đổi quyết định. Anh chờ chỉ phí công thôi.
Anh lần này không nói chuyện với cô mà quay đầu nhìn Bạch Lê:
- Tôi muốn nói chuyện riêng với cô ấy, quản lý Bạch có thể ra ngoài trước được không?
Lục Phiêu Diêu nghe anh ta nói vậy liền vội nhìn Bạch Lê:
- Chị ở đây với em đi.
Bạch Lê khó xử nhìn hai người, chị ấy đưa tay lên môi, ngập ngừng lên tiếng:
- Vậy tôi ra ngoài đợi.
Lục Phiêu Diêu tròn mắt, vội đưa tay nắm lấy vạt áo của chị ấy:
- Chị Bạch Lê, chị đừng ra ngoài.
Bạch Lê ngoảnh mặt:
- Em cứ nói chuyện với giám đốc Diệc, chị ở bên ngoài đợi em.
Cô thấy chị ấy kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-day-du-do-cua-luc-tra-tien-sinh/2962937/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.