Từ lúc rời khỏi công ty của Diệc Dương, cô lúc nào cũng bám theo anh, không buông tay anh.
Trà Dụ mở cửa ghế phụ ra:
- Lên xe đi, tôi đưa em về.
Lục Phiêu Diêu lúc này mới buông tay anh ra, ngoan ngoãn ngồi vào xe.
Anh đi một vòng rồi lên xe, lái xe rời khỏi.
Từ lúc lên xe, cô luôn trong trạng thái ỉu xìu khiến anh nhịn không được mà nhìn nhiều lần.
Trà Dụ tắp xe vào bên lề đường, nghiêng đầu nhìn cô:
- Phiêu Diêu, tôi luôn ở cạnh em.
Lục Phiêu Diêu ngẩng mặt nhìn anh, cô mím môi, quật cường nén nước mắt cho tới khi anh nói:
- Muốn thì cứ khóc đi.
Cô òa khóc, lao vào lòng anh, vùi đầu trong lòng ngực ấm áp của anh:
- Ban nãy tôi rất sợ, tôi sợ anh ta sẽ...sẽ hại tôi.
Trà Dụ nâng tay xoa đầu cô, một tay vỗ về lưng cô:
- Có tôi ở đây, anh ta sẽ không hại em được đâu.
Khóc một hồi thì cô mới chịu nín, hít hít cái mũi đỏ:
- Được rồi, chúng ta về nhà thôi.
Nhìn gương mặt còn đang buồn bã của cô, anh đánh lái theo hướng khác:
- Khoan về nhà. Tôi đưa em đến nơi thú vị hơn.
Lát sau, Lục Phiêu Diêu ngơ ngác bị anh dẫn vào phòng tập gym.
Hả? Nơi mà anh muốn đưa cô đến đây sao?
Cô đưa mắt nhìn xung quanh, tò mò trong lòng càng dâng lên.
Trà Dụ để cô đăng kí ở quầy, còn bản thân thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-day-du-do-cua-luc-tra-tien-sinh/2962935/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.