“Em đẹp quá! Vẻ đẹp của em thật khiến cho người khác phải rung động.”
Vũ Thần vuốt ve gương mặt thuần thuần khuyết của Triệu Vy Vân. Anh đưa ngón trỏ di từ mang tai trở xuống, ngón tay lả lướt trên người Triệu Vy Vân như một con thuyền nhẹ nhàng, êm đềm sau đó dừng hẳn tại giữa khoảng trống của vựa trái cây.
Vũ Thần bất giác nuốt nước bọt, anh nhìn chằm chằm vào hai quả đồi núi chập chùng trắng như vừa được phủ lên một lớp tuyết mỏng, nhuỵ hoa hồng hào non nớt chỉ muốn gặm một phát cho thỏa mãn cơn thèm.
L*иg ngực của Triệu Vy Vân đập thình thịch, mỗi nhịp tim vang lên là mỗi lần hai quả đồi núi nảy lên.
*Chụt*
Vũ Thần không chịu được nữa, anh đặt lên vựa bưởi một nụ hôn mỏng sau đó ngậm lấy đồi nhuỵ mυ"ŧ mát liên hoàn. Lưỡi linh hoạt xoáy vào đầu nhuỵ liên tục mang đến một cảm giác tê rân rân. Toàn thân Triệu Vy Vân như được xốc nảy lên giật nhẹ. Cô bấu vào ga giường người quắn quéo tận hưởng cảm giác tê tê cấp độ nhẹ.
Từng vết cắn, mυ"ŧ của Vũ Thần làm cho Triệu Vy Vân đau đớn. Cô gượng sức đẩy người Vũ Thần ra xa nhưng điều này chỉ làm cho anh ta thêm phần kí©h thí©ɧ.
Đã hôn thôi thì còn chấp nhận được, đằng này Vũ Thần vừa cắи ʍút̼ vừa xoa nắn đau đến nỗi tê tái khắp người. Ngực của Triệu Vy Vân vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển, Vũ Thần làm như thế này chẳng khác nào triệt được sống của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-be-duong-/3433437/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.