Sau khi hai đứa trẻ nói lời tạm biệt với Hoàng Phủ Thiên Kỳ xong, thì chúng cũng nhanh chóng quay trở về để kịp giờ ra sân bay. 
"Papa, dù thế nào đi nữa thì người cũng là papa của tụi con!" Thiên Long trước khi rời đi đã nhìn anh nói như thế. 
Câu nói của cậu nhóc tưởng chừng như chỉ là lời đơn giản, nhưng lại khiến anh suy nghĩ không thôi. Mặc dù anh chưa từng làm tròn nghĩa vụ của một người cha, nhưng đối với bọn trẻ, chúng vẫn xem anh là ba. 
"Bệ hạ, đến lúc nên xuất hiện rồi! Mọi người đang chờ bên ngoài, chúng ta phải đi nhanh thôi!" Ân Vệ thấy anh cứ trầm tư ngồi trên ghế không di chuyển, hắn nhẹ giọng nhắc nhở. 
Hoàng Phủ Thiên Kỳ khẽ nhìn đồng hồ, bây giờ nếu anh đuổi theo, chắc chắn sẽ đuổi kịp ba mẹ con Từ Thiên Phương. Nhưng mà...hiện tại anh còn có việc cần xử lý, không thể bỏ lại mà đi được. 
"Haizzz, Ân Vệ, cậu ra ngoài chút đi! Tôi có chuyện muốn nói với em trai mình, không mất nhiều thời gian đâu!" Lúc này Hoàng Phủ Gia Khang mở cửa đi vào, anh thở dài nhìn Ân Vệ nói. 
"Vâng, Đại Hoàng Tử!" 
Chờ cho Ân Vệ đi rồi, anh mới đi đến chỗ Hoàng Phủ Thiên Kỳ lên tiếng. "Thiên Kỳ, anh nghĩ đến lúc em nên theo đuổi tình yêu của mình rồi! Đi đi, trách nhiệm này anh sẽ thay em gánh vác!" 
"Anh!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ ngơ ngác nhìn anh. 
"Cuộc nói chuyện của em và Daniel ngày hôm đó anh nghe hết cả rồi, em cứ làm những việc mà bản thân mong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-nuoi-voi-quy-co-lam-tien/1733504/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.