Quả thật cậu nhóc Thiên Long cũng không chắc lắm, bởi vì thông tin của Hoàng Phủ Thiên Kỳ trên mạng quá ít ỏi. Dù Aron đã giúp hai đứa trẻ tìm kiếm thông tin của anh, nhưng nó vẫn còn rất mơ hồ. 
" Anh không dám chắc, nhưng mà có thể thử tìm người đó xem sao?" Thiên Long bộ dáng lãnh đạm đáp, này đó loại khí chất này có khác gì cha mẹ của cậu đâu. 
" Ừm!" Thiên Bảo mỉm cười gật đầu ừ nhẹ. 
Theo thông tin mà Aron tra được, hai cậu nhóc liền lên xe đi cùng hắn đến khách sạn, vì Hoàng Phủ Thiên Kỳ lúc này đang ở đây. 
" Tiểu thiếu gia, khách sạn này cũng là nơi mà mami của hai cậu đang ở đó, tốt nhất là nên cẩn thận một chút!" Aron ngồi bên cạnh toát cả mồ hôi, có ai biết là bây giờ tim hắn đập như muốn văng khỏi lồng ngực. 
Chuyện này một khi để cho người lớn trong nhà biết được, hắn chắc chắn sẽ có một kết cục thê thảm, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy lạnh cả sống lưng. 
" Chú Aron, cháu biết chú đang sợ hãi điều gì, nhưng chú yên tâm đi! Khi nào ta quay trở về, cháu sẽ thay chú cầu tình với ông bà ngoại!" Thiên Long nhạy bén nhìn ra sắc mặt sợ hãi của hắn, cậu bé liền lên tiếng trấn an. 
Aron chỉ gượng cười gật đầu, hắn cũng không thể hoàn toàn tin vào lời nói của cậu nhóc này, đây rõ ràng không phải là một đứa trẻ ba tuổi mà. 
Thoáng một cái xe đã dừng trước cổng lớn khách sạn, Thiên Long đưa tay nắm lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-nuoi-voi-quy-co-lam-tien/1733472/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.