Thiên Long quay sang dỗ dành em, cậu bé nhỏ giọng trả lời." Là một người lạ mà thôi!" Cậu bé vẫn giấu đi những gì mình nghe được, tạm thời vẫn nên giữ bí mật. 
Buổi sáng Lâm Lạc Nhi đến phòng gọi bọn trẻ dậy, bà ấy thay Từ Thiên Phương sửa soạn cho hai đứa trẻ. Ăn xong bữa sáng, quản gia kiêm luôn tài xế có nhiệm vụ đưa hai đứa đến trường học. 
" Chú Aron, hôm nay bọn cháu không đến trường học đâu, cháu có chuyện muốn bàn bạc với chú!" Xe di chuyển không được bao lâu, đột nhiên Thiên Long lại lên tiếng, hai tay cậu khoanh trước ngực như một người lớn thực thụ. 
" Tiểu thiếu gia, sao lại không đến trường được? Có chuyện gì buổi chiều tôi sẽ nghe cậu nói được không? Trẻ em thì không nên trốn học đâu!" Aron gương mặt mất tự nhiên, hắn ta gượng cười đáp. 
" Chú có hai lựa chọn, một là dừng xe cùng cháu nói chuyện, hai là vẫn sẽ đưa cháu đến trường, nhưng buổi chiều trở về cháu sẽ nói cho ông nghe việc chú đã dùng xe riêng của bọn cháu chở phụ nữ!" Thiên Long vẫn bình thản nói, ngữ khí chẳng khác nào đe dọa. 
" Kétttt!" Xe nhanh chóng đỗ bên đường. Aron mồ hôi lạnh bắt đầu đổ ra, hắn ta hoảng sợ thật sự. Chuyện hắn lén mang xe của chủ đi cua gái hắn đã làm rất cẩn thận, làm sao mà lại để hai tiểu tổ tông này phát hiện ra được chứ? 
" Tiểu thiếu gia, cậu là có ý gì chứ? Tôi nào có để người lạ lên xe bao giờ!' Trán đổ mồ hôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-nuoi-voi-quy-co-lam-tien/1733471/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.