*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng thì ra, có một số việc không có cách nào quên được.
—
Nhưng mà vậy cũng đâu liên quan gì, tóm lại hắn đã sớm đưa ra quyết định. Vào thời điểm người đó bước lên máy bay, đối phương đã hoàn toàn không còn quan hệ gì tới thế giới của hắn.
Còn Mục Đông, không đáng vì vậy mà phải chịu oan ức.
Hắn muốn nuôi dưỡng con báo này thật tốt, không hề giống như… người thanh niên luôn cần mình che chở trong trí nhớ kia. Tuy rằng Lục Nghiễn Chi chẳng tin tưởng lắm vào sức phán đoán của bản thân trong phương diện này, nhưng hắn vẫn không nhịn được muốn che chở Mục Đông nhiều hơn một chút.
Nghĩ đến đây rốt cuộc Lục Nghiễn Chi cũng ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt có chút nôn nóng của Mục Đông, không chờ đối phương mở miệng giải thích, hắn đã vươn ngón trỏ chặn môi cậu lại, khiến cho đối phương không thể không nuốt những lời đã ra tới khóe môi xuống.
“Xuỵt, đừng nóng vội.” Vừa nói Lục Nghiễn Chi vừa nhấn hết dãy số chưa nhập xong trong di động, sau đó gọi đi. Phương Hàm nhanh chóng tiếp điện thoại, một bên hắn vừa ấn ấn ngón tay lên môi dưới hơi khô nứt của Mục Đông, một bên vừa dặn dò người ở đầu kia điện thoại đến dọn dẹp hiện trường.
Chuyện như vậy Phương Hàm đã sớm làm quen tay, không chỉ chạy tới trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-duong/2314690/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.