*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biểu tình của Lục Nghiễn Chi chẳng mấy chốc đã cứng lại.
—
Nhất thời hắn thậm chí quên mất mình đang nói chuyện điện thoại, Phương Hàm bên đầu kia nghi hoặc gọi hắn vài tiếng nhưng chỉ nhận được sự im lặng.
Còn Mục Đông sau khi nhìn thấy Lục Nghiễn Chi dường như rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, đầu tiên cả người run lên một cái, tiếp đó liền cắn chặt răng nhìn thẳng vào đối phương. Ánh mắt của cậu có chút bất chấp, thế nhưng trong đó lại lộ ra một tia yếu đuối vô thức.
Cậu không tự chủ thả lỏng tay, thế là Trình Hạo triệt để té xuống đất, gào lên một tiếng đau đớn khiến người thương tiếc.
Tiếng rên rỉ khổ sở này khiến Lục Nghiễn Chi tỉnh táo lại đầu tiên, hắn rũ mắt xuống cau mày liếc nhìn người đàn ông gần như trần truồng dưới chân, nói hai câu thông báo đơn giản với Phương Hàm rồi cúp điện thoại.
“Chuyện này là thế nào?” Lục Nghiễn Chi thở dài, giọng điệu khi nói chuyện cũng không giống đang chất vấn, ngược lại giống như đang cảm thán không biết làm sao hơn.
Trên thực tế hắn cũng không thật sự ngạc nhiên vì tình huống này, đại khái có thể suy đoán ra tám phần mười là cái gã kia mua chuộc người của khách sạn lấy được thẻ phòng của hắn, kết quả lại bị Mục Đông bắt gặp.
Hơn mười phút trước hắn còn chọc đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-duong/2314689/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.