Trịnh Thiên Dương gắng nở thêm một nụ cười, sau đó liền nói tạm biệt. Ở chung với cô nhóc này thêm một chút nữa hắn sẽ bị trụy tim mất!
Phỉ Đan Thuần thấy hắn đi cũng không lấy làm lạ, chắc là hắn có việc. Thật là, nếu cô mà không nhắc chắc anh ấy quên luôn...
"Tiểu Thuần... Trịnh Tổng là gì với em vậy? Hai người thân thiết ghê."
Phỉ Đan Thuần chớp chớp mắt. Trong đầu bắt đầu suy nghĩ...
Chị Y Hân từng nói đừng để đồng nghiệp biết mình có quan hệ không rõ ràng với sếp lớn.
Tình huống của cô và Trịnh Thiên Dương cũng không rõ ràng là mấy...
Nhìn lại mới thấy các những người ở đây đều đang chăm chú đợi câu trả lời, ánh mắt vô cùng là...
"Dạ. Em là em họ của anh ấy!" Cứ vậy đi, nhìn họ đáng sợ quá đi mất!
"À... Ra là em họ!"
Phỉ Đan Thuần thề rằng khi nãy cô chắc chắn nghe được tiếng thở nhẹ nhõm của họ! May thật...
"Thế... Bọn chị có thể nhờ em một việc được không?"
"Là việc gì ạ?"
"Thật ra thì chị em chúng ta ai mà chẳng ái mộ mấy vị boss lớn như Trịnh Tổng chứ, cho nên bọn chị muốn nhờ em đưa một vài món quà cho Trịnh Tổng."
Hoắc Tổng thì cao cao tại thượng, lạnh lùng hắc ám, bọn họ cảm thấy không đủ dũng khí đâu, nên lúc nào cũng chuyển hướng sang Trịnh Thiên Dương, tiếc là cũng ít khi nào gặp hắn ta lắm, cho nên đây là một dịp tốt nha!
"Ha?" Có phải Phỉ Đan Thuần cô đã tự lấy đá đập vào chân rồi không?
------------------------
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437307/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.