Câu chuyện bắt đầu từ khi Trịnh Thiên Dương được cử đi giải quyết chuyện của Lan Vân Thiên.
Phỉ Đan Thuần trong mắt của Trịnh Thiên Dương lúc ấy cứ như một đứa trẻ mới lớn. Làn da mịn lại trắng nõn, đôi mắt to trong suốt, thật sự chẳng nhiễm bụi trần.
Thật khó hiểu, cô bé này đã hai mươi mấy tuổi rồi, cũng đã đi làm mấy năm, vậy mà trong mắt lại chẳng có một chút gợn đục. Là do cô bé được bảo hộ quá tốt từ gia đình, hay trong mắt cô mọi thứ đều rất đơn giản.
"Em hãy thi vào Hoắc Viễn đi."
Sau khi giải quyết xong mọi việc theo cách mà "sếp lớn" muốn, Trịnh Thiên Dương mới ngỏ lời nói với Phỉ Đan Thuần.
Thật sự là hắn bị thu hút, hắn không rõ là vì cái gì nhưng ở bên cạnh cô bé này hắn rất thoải mái. Cũng muốn thử tiến tới bước nữa thử xem, nhưng khổ nỗi... quá ngây thơ! Tới mức hắn gần như nói huỵch toẹt ra hết rồi mà cô vẫn chẳng ừ hử gì.
Thôi thì đưa đến bên cạnh, từ từ bồi dưỡng vậy...
Phỉ Đan Thuần nghe Trịnh Thiên Dương nói thì bất ngờ nhìn qua, mím môi suy nghĩ một chút sau đó mới gật đầu:
"Cũng được, em sẽ thử xem sao!"
Thế là từ hôm đó hai người không gặp nhau nữa, Phỉ Đan Thuần thì trong thời gian này đã thi và cũng nhận được mail thông báo rằng mình đủ tiêu chuẩn để làm nhân viên của Hoắc Viễn.
Trịnh Thiên Dương đương nhiên cũng biết, hắn là người đầu tiên xem danh sách trúng tuyển kia mà.
Thế là hắn đợi, đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437306/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.