"Phỉ Y Hân! Nhìn rõ xem tôi là ai!" Hoắc Đông Thần gầm lên, ánh mắt hắn không lạnh lẽo như đối với người khác mà ngược lại như có lửa thêu đốt thân thể cô.
Phỉ Y Hân mơ màng, thật sự không nhận ra người này là ai nữa, chỉ cảm thấy hắn ta đang rất giận dữ, liền ngoan ngoan mà trả lời:
"Anh... là ai?"
"Hoắc Đông Thần!"
Hắn ta nghiến răng mất kiên nhẫn, cô gái này đúng là to gan!
Phỉ Y Hân nghe vậy thì nét hoảng sợ trên gương mặt cũng giảm đi, thay vào đó là một nụ cười tươi, đôi mắt đã nhòe đi như sắp nhắm lại, nhưng vẫn cười nói với hắn:
"A! Boss nè! Là boss nha~"
Nhìn dáng vẻ say mèm như mèo nhỏ của cô, đặc biệt là khi thấy cô cười tươi gọi tên mình, cơn giận của hắn rốt cuộc cũng giảm đi một chút. Nhưng không dừng lại ở đó, hắn cúi xuống hôn cô một lần nữa, nụ hôn quá uồng nhiệt khiến cho Phỉ Y Hân lại nhíu mày tỉnh giấc, mở mắt ra nhìn người đàn ông vừa đáng thức mình.
Hoắc Đông Thần nhìn đôi mắt như sương đêm lấp lánh của cô, liền thay đổi tư thế, một tay giữ chặt hông cô, một tay cầm cự long của mình đặt tại nơi tư mật của cô, sau đó... mạnh mẽ tiến vào...
"A! Aa... Đau quá!"
Cảm nhận được một vật thô cứng nào đó đã hung hăng đâm sâu vào trong cơ thể mình, hạ thân truyền đến một đau không tả siết, bên dưới như sắp bị xé rách đến nơi, đôi mắt nhập nhòe khi nãy của cô giờ đã tỉnh táo hẳn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437237/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.